10 Tiêu điểm
Cha mẹ Việt hoang mang trong rừng kiến thức dạy con
Vấn đề của cha mẹ là càng học cao càng khổ, càng theo thầy này cô kia càng lún sâu vào bể nhận thức 😀 . mình định chỉ đọc mà không comment gì nhưng thấy nhiều Bậc cha mẹ chỉ trích bức thư của cô giáo thì mình thấy Cha mẹ thời nay còn khổ nhiều vì không biết minh định, tức tự nhận ra cái gì mới là điều nên ngộ. 1 bài viết quy chụp cho cô giáo từ đầu đến cuối về việc “thao túng cảm xúc” . Mình không hiểu bạn chủ topic có hiểu nghĩa từ tiếng việt của ” thao túng cảm xúc là gì không? Còn theo nghĩa về mặt tâm lý học thì chắc còn phức tạp hơn nữa mà mình e là bạn chưa thực sự hiểu kỹ.
Ngày nay mẹ nào, cha nào cũng đua theo cách dạy con kiểu do thái, kiểu nhật, kiểu trung quốc rồi thì kiểu Mỹ . Tại sao vậy?
Liệu có cuốn sách hay 1 tấm gương nào đủ để làm cẩm nang dạy con mình vưà ngoan, vừa học thành tài mà lại nhàn cho cha mẹ không ? 😀
Bể khổ tử bản thân cha mẹ chứ không từ đâu ra, bạn thấy mình khổ thì khổ.
Không có cách nào để làm parem sẵn dạy con cả đâu cũng như không có loại thuốc nào uống vào giải quyết mọi loại bệnh.
Nếu chúng ta sợ tai nạn giao thông thì tốt nhất đừng ra đường nữa, bạn sẽ chấp nhận ngồi im một chỗ chứ?
Nếu sợ ăn uống toàn chất độc hại thì tại sao những người lo ung thư lại không .. Nhịn ăn trường vì chúng ta chẳng biết thứ nào ăn vào người mới là an toàn trừ khi chúng ta tự trồng, tự nuôi …
Phương pháp dạy đứa trẻ này có thể không áp dụng được cho đứa trẻ khác. Ngay cả cùng nhà 2 anh ,chị em cũng không áp dụng được cùng một cách .
Bao nhiêu người trong chúng ta thực sự hiểu được con cái mình, tôi tin là rất rất ít . điều này giống như thể vị bác sĩ kê đơn cho bệnh nhân theo phác đồ … chuẩn được học từ thời ở đại học Y cho N bệnh nhân có triệu chứng na na nhau mà không tuy tìm ra căn nguyên của bệnh vậy. Đây là vấn nạn không chỉ ở VN mà cả nhiều nước tiên tiến hơn .
Quay trở lại bài của cô giáo trên. Mình đọc hết cũng không thấy cô giáo có ý đồ gì xấu trong đó cả có chăng là qua lăng kinh phóng đại nhìn đâu cũng thấy vi trùng của những người đọc quá nhiều mà thôi. Để hiểu 1 nôi dung cần đặt nó trong một hoàn cảnh cụ thể, lấy bối cảnh của việc đưa ra phát ngôn đó của chính người đó mới hiểu được ý đồ của người viết. Có nhiều việc lúc này bạn thấy nó đúng, lúc khác lại không vì nó đúng tại hoàn cảnh và thời điểm cụ thể hoặc trong một câu chuyện cụ thể. Đó không phải là một công thức bất biến để đem đi áp dụng đại trà. Đơn giản vì cha mẹ Việt quá khát … Cuốn cẩm nang làm cha mẹ kiểu mì ăn liền, tìm lấy 1 cái phao cứu sinh để đem về áo dụng cho con cái mình .ngay cả các cuốn sách hay khóa học của thầy cô nào hiện nay cũng chỉ mang tính chất tham khảo mà thôi. Bới pp đó đúng cho con của họ , chưa chắc đúng với con của bạn .
Bạn nghĩ việc dành bao lâu bên con cái mình để có thể thay đổi cuộc đời chúng ? Qua vài câu chữ 1 vài tiếng học các khoa học hay sao …
Chừng nào các bậc cha mẹ còn tư duy kiểu tìm đâu đó kiến thức bên ngoài của người khác, đọc, nghe thấy hay hay và mang về áp dụng cho con mình thì chừng đò còn nhiều chuyện cười ra nước mắt .
Hãy tự hỏi và trả lời câu hỏi “Tại sao bạn sinh con ra?”
“Bạn có mong muốn 1 cuộc đời như bố mẹ bạn mong muốn hay không và bạn muốn con cái bạn đối xử với bạn như bạn đã đối xử với bố mẹ mình hay không?”
Hãy tự đặt câu hỏi cho chính cuộc đời bạn, sau đó hẵng đặt câu hỏi cho con bạn và rồi để chúng đặt câu hỏi cho chính cuộc đời chúng về bạn và bản thân chúng?”
10297463625546252
Đây là đôi dòng suy nghĩ của một cô giáo nói với học sinh của mình về “lòng biết ơn” và các cha mẹ ngộ chữ, sau khi ảnh hưởng của báo chí về vụ học sinh tự tử ở Hà Nội lại quả tả quy chụp và các cha mẹ khác cổ xúy theo .
Cá nhân mình nghĩ cần phải CẨN THẬN với cách dạy trẻ em theo tinh thần trong bức thư của 1 cô giáo nào đó đang được lan tỏa rộng trên mạng mà mình copy để dưới đây. Mình lên tiếng với quan điểm cá nhân chứ không đại diện cho ai hay tổ chức nào chỉ vì cá nhân mình thấy không an toàn khi các cha mẹ lan tỏa tinh thần nuôi dạy con như thế. Cá nhân mình cho rằng nếu dạy con theo cách này thì có thể chúng ta sẽ vô tình đẩy con vào 1 thái cực khác của sự bất hạnh. Đó là chúng ta thôn tính cảm xúc của con. Vì sao?
Vì bố mẹ sinh ra con, vì bố mẹ hy sinh cho con; cho nên con phải biết ơn và nghe theo bố mẹ. Và rồi tới lúc bố mẹ có sai lầm nhưng vì cái cảm xúc bị thôn tính nên con vẫn phải tuân theo. Kết quả là cuộc đời con bị thôn tính, bị giật dây, sống không ra sống mà chết cũng không được phép chết. Mình biết rất nhiều người trưởng thành đã thành đạt nhưng không hạnh phúc vì họ bị cha mẹ và người thân thôn tính cảm xúc. Họ sống trong cái vòng luẩn quẩn với những suy nghĩ loanh quanh luẩn quẩn, sợ sệt và hoang mang. Họ không được làm chính họ vì họ sợ người này buồn sợ người kia thất vọng. Họ sống trong hình hài và linh hồn của những người khác.
Cách tốt nhất để làm cuộc sống của cha mẹ và của con tốt lên chỉ có thể là HIỂU & THƯƠNG thông qua thực hành Mindfulness thật sự khoa học. Mình chia sẻ 3 cuốn sách này rất tuyệt vời để giúp các cha mẹ và các con tuổi teen có thể thực hành các kĩ năng chuyển hóa cảm xúc tiêu cực, một cách chủ động. Vì sách có bản quyền nên mình không dám share bản mềm toàn cuốn sách. Các cha mẹ có thể tìm trên mạng là có bản mềm nhé, mua cũng rẻ mà bản free chắc cũng có đấy ạ.
“Đây là stt của 1 cô giáo THCS.
——
“NÓI VỚI HỌC TRÒ NHÂN MỘT SỰ KIỆN BUỒN..
Ngày 1/4 vừa qua, hình ảnh cậu học sinh lớp 11 lao ra khỏi ban công chung cư để kết thúc cuộc sống, cô không bàn ai đúng, ai sai, bài viết nhỏ này, chỉ muốn gửi đến các em – học trò của cô, cũng như con cô những lời thống thiết sau:
1. Các con thường oán bố mẹ không hiểu mình, nhưng các con có từng thật sự thấu hiểu bố mẹ mình hay chưa?
Khi người cha làm thợ xây về nhà sau một ngày dãi nắng cháy da, đôi tay sưng phù, mồ hôi đóng vẩy trên áo, thì con ông ấy đang làm gì? Lúc thì nó đang chơi điện tử, lúc nó đang mơ bộ đồ mới, lúc nó ngồi ăn bim bim nghe nhạc của thần tượng Hàn Quốc xa lạ. Nó đòi mua điện thoại cả chục triệu mà không biết, sáng nay bố nó còn nhịn đói đi làm.
Khi người mẹ làm y tá trở về nhà sau đêm trực thức trắng, phờ phạc, rời rã, từng thớ cơ như rơi rụng, thì con gái cô ấy đang làm gì? Nó có tới bóp vai cho mẹ, hỏi mẹ nổi 1 câu: “Mẹ có mệt không?” hay không?
Các con hãy nhớ, mọi thứ đều phải đến từ 2 phía. Khi các con chưa biết quan tâm và biết ơn bố mẹ, thì mọi sự đòi hỏi là không công bằng, thiếu tình cảm.
2. Các con thường luôn kêu gào là áp lực.
Nhưng chẳng phải kim cương khác với than đá ở chỗ nó đã chịu áp lực cực lớn hay sao?
Con muốn đời mình đáng giá như kim cương hay nhạt nhòa như than vụn??
Tất nhiên cô không đồng tình với những áp lực đến mức phi lí, nhưng con phải hiểu rằng: Chẳng có thứ gì đến dễ dàng cả. Không học hành (học cả sách vở và đời sống) thì không thành tài! Không trải qua gian lao thì không trưởng thành! Không cho đi thì không được nhận lại! Đây là quy luật!
3. Con thường trách bố mẹ không nhẹ nhàng với con, không tâm lí, lắng nghe, dịu dàng, nhẫn nại…
Thế khi đứa em phá cặp sách của con, con đã làm gì? Có phải con đã ngay lập tức gào thét ầm ĩ : “Cút ra chỗ khác. Tao đánh chết mày bây giờ!” hay không?
Thế khi bố mẹ vừa hỏi thăm vài câu, có phải con đã gắt gỏng um lên:” Kệ con. Bố mẹ biết gì mà cứ hỏi”?
4. Người lớn không phải tự dưng mà lớn. Mà là những vết chai sạn, những sẹo tổn thương, những gánh nặng… cứ lớn lên theo năm tháng. Ở cơ quan 8 tiếng, đôi khi phải chạy vào nhà vệ sinh lén lau nước mắt.
Về đến nhà, bố mẹ ốm đau cần núi tiền đi viện, cần người chăm sóc; đống hóa đơn điện + nước + mạng cần thanh toán; sắp tới giờ ăn cần tiền đi chợ; cuối học kì đến nơi – con cần tiền đóng học; bộ quần áo nhiều năm đã cũ cần mua mới; điều hòa hỏng cần thay, xe máy thủng lốp cần sửa…
Đôi khi, đến ăn còn nhịn, thở còn gấp, ngủ còn tranh thủ chợp mắt… Cha mẹ làm sao còn đủ thời giờ học những cách làm bố làm mẹ tâm lí nhất theo cách con muốn?
Nhưng họ lại có 1 thứ mà dù cả tỉ người kia muốn học cả đời không làm nổi: đó là yêu thương con vô cùng!
Thế nên, bước ra khỏi vòng tay bố mẹ, con không bao giờ tìm nổi người thứ 2 yêu thương con như thế đâu!
5. Con đừng coi hành động của bạn học sinh lớp 11 kia là cách hay để dọa bố mẹ, để khiến bố mẹ phải hối hận, hay chí ít thì hiện tại phải chiều chuộng mình hơn.
Sẽ chỉ có cánh cửa địa ngục đang chờ những đứa con bất hiếu thôi!
6. Nếu như chọn việc chết khi còn trẻ, thì hãy dùng mạng mình mà cứu được người! Đừng chết 1 cách vô nghĩa như cách mà nhiều kẻ ngu muội, vô tri đang làm!
7. Khi cô Mai Hương bằng tuổi con, cũng từng bị bố mẹ cho ăn đòn nhiều lần, bị mắng nhiều trận… Cô đã viết ra cả trăm trang nhật kí để đau đáu một điều: Rốt cuộc thì bố mẹ có thương mình hay không? Mình có nên sống không?
Thế nhưng, khi cô ốm nặng, nằm giường bệnh giữa đêm, lén nghe thấy tiếng mẹ khóc, còn bố thì nói : “Dù có phải bán mạng, anh cũng sẽ lo cho con”. Lúc ấy, cô đã hiểu, sự nghiêm khắc của họ, cái roi của họ, câu mắng của họ – là một dạng đặc biệt của tình yêu!
Hãy biết đặt mình vào vị trí bố mẹ, chắc chắn thay vì oán trách, con sẽ thấy biết ơn! ❤️”