10 Tiêu điểm

Liệu có ngôi trường nào cho đứa trẻ không thích học

Chào các bố mẹ trong nhóm mình ạ. 
Các bố mẹ có đang có con trong tuổi teen không? Và nhất là các bố mẹ ĐANG CÓ CON TRAI, con của các anh chị có phải một ĐỨA TRẺ ĐẶC BIỆT không ạ? Em thì luôn cảm thấy ông con trai 13t của em vô cùng đặc biệt và em là một người mẹ luôn bế tắc trong việc khiến con trưởng thành. Hôm nay cũng là một ngày như thế nên em chia sẻ để tìm được sự đồng cảm từ các bm trong group ạ
———————————————
Con em năm nay học lớp 8 tại một trường cấp 2 bình thường ở HN, từ nhỏ con em đã không hứng thú với việc học và cháu không tập trung vào việc đó. Từ nhỏ con luôn có gia sư học cùng, và mẹ hỗ trợ. Mọi hoạt động trong ngày của con từ vươn thở đến tiếng thơ đều có sự đồng hành của mẹ hoặc là ông ngoại. Đánh răng cũng phải giục, nói chung làm gì cũng phải nhắc không có thì con cũng k làm hoặc rất lâu mới làm. Dù có người học cùng nhưng sức học của con gần như cũng k khá hơn vì con không tập trung. Con chỉ thích chơi thể thao (đá bóng, cầu lông, bóng rổ v…v…) nhưng c không thể theo chuyên nghiệp vì thể lực con k có. Hơn nữa con là người không thích bất cứ điều gì cứ phải gò bó vào nguyên tắc, cũng chính vì việc “yêu tự do” của con nên con gặp rất nhiều phiền toái khi ở trường. Ví dụ: con k thích viết bài nên dù bị cô phản án nhiều lần rồi mẹ phạt, mắng thậm chí em đã từng làm những việc rất phản giáo dục là xé vở của con nhưng con cũng chỉ cố viết được 1,2 hôm rồi cũng lại đâu vào đấy. Con bị cô gọi cho mẹ đủ việc từ không ghi bài, k mang vở, chạy đuổi trong lớp, vứt rác trong ngăn bàn…Nói chung em rất áp lực vì những phiền toái con gây ra. Chưa bao giờ em kỳ vọng con phải được 7,8đ mà chỉ mong con có thể tự lên lớp? được 5đ các môn và đừng để các cô chú ý khi đi học nhưng đó cunzg là điều con không muốn cố gắng. Em luôn phải hỏi: 
– Có bài gì k con? 
– Không/ Con không biết để con hỏi bạn. 
 
Rồi lại phải ngồi học cùng con, nếu k có người học cùng thì con có ngồi ở bàn học 4 tiếng cũng k được mấy chữ, và ngày hôm sau kiểu gì em cũng bị cô giáo gọi. Cứ một vòng luẩn quẩn như vậy khiến em rất mệt mỏi, nhưng em cảm giác chỉ em là người cố gắng còn con thì không. Con cứ ì ra, không cãi không lì lợm nhưng con cảm giác không muốn làm những việc đó và rất khó khăn để hoàn thành. 
Phải nói rõ con là đứa trẻ bình thường, con rất hoạt ngôn và tình cảm. Ngoài động vào việc ăn và học thì con luôn đc nhận xét là đứa trẻ lễ phép, đáng yêu. Em cũng đã thử mọi cách từ nặng đến nhẹ, phân tích, nói chuyện thậm chí nhiều lần em khóc trước mặt con vì quá bất lực “Mẹ biết làm gì để con thay đổi đây, con cứ tự đóng cửa tương lai con thì mẹ biết giúp con ntn?” Rồi con khóc, mẹ khóc nhưng được 1,2 hôm đâu lại vậy. Sự cố gắng của con càng ngày càng k thấy và sức chịu đựng của em càng ngày càng giảm đi. Con thích chơi game, thích điện thoại em đã nghĩ đó là nguyên nhân khiến con tệ vậy nhưng dù em tịch thu thì con cũng k dám xin lại nhưng cũng k vì thế mà thay đổi. Dù thế nào con vẫn là con? Em luôn luôn tự hỏi liệu có bm nào có con như em k? Đã có bố mẹ nào đã từng đồng hành cùng con như em mà thành công??? Giá như có 1 ngôi trường nào đó dành cho những đứa trẻ k thích học như con? Giá như có 1 lựa chọn nào khác cho con ngoài việc học văn hoá 13 môn mà k phải những trường như giáo dục thường xuyên? Em bế tắc quá các bm ạ, nhìn con chật vật với sách vở em thấy không khác gì cá leo cây. Thương con; thương mình nhưng không biết phải làm tn?
Back to top button