10 Tiêu điểm
Lập nghiệp ở Sài Gòn 20 năm được gì
? Tròn 20 năm kể từ ngày đặt chân đến Sài Gòn (11/9/2002-11/9/2022) – viết vài dòng ở đây để làm kỷ niệm, lưu giữ cho một con số đẹp ☘️
– 2002, một sáng sớm dịp trung thu, Sài Gòn chào đón một thanh niên vừa tròn 18 xa quê sau một ngày dài chen chúc trên xe khách với quãng đường hơn 1.000km. Thanh niên ấy lần đầu được trải nghiệm thế nào là cơm tù dọc quốc lộ giá 50k/đĩa mà các nhà xe quê nhà nhẫn tâm đẩy những đồng hương nghèo khó đang phải rời quê đi mưu sinh của mình vào và lạnh lùng kéo cổng thép gai ép buộc phải dùng. Lần đầu trong đời đi đến một nơi xa nhất kể từ khi sinh ra, không một người thân quen, không có điểm đến nào cụ thể, cứ thế mà đi, bất an, đơn độc và vô định. Lần đầu nếm mùi chặt chém của những con người lừa lọc vô cảm khi đi xe ôm từ bến xe Miền Đông qua cư xá Thanh Đa giá 30k (giá vàng thời điểm đó khoảng 400k/chỉ, quy thời giá bây giờ thì cuốc xe đó giá khoảng 500k). Đến tối cùng ngày tìm được chỗ trọ bên Quận 9 và nghe trên tivi đâu đó ai mở vọng qua chương trình thời sự nhắc về việc tưởng niệm tròn 1 năm sự kiện 11/9 của 2 toà tháp đôi Mỹ. Trước khi ngủ thì nhẩm đếm lại trong túi chỉ còn không đến 100k cùng vài bộ quần áo để sống sót cho những ngày tháng tiếp theo. Đó thật sự là những khoảnh khắc đi theo tâm trí suốt cuộc đời, không vui không buồn và cũng không có từ nào diễn tả. Mọi sự khởi đầu chưa bao giờ là dễ dàng… ?
– Giai đoạn 2002-2008: các công việc đã từng kinh qua trong những năm đầu tại Sài Gòn có thể kể ra đó là công nhân, là nhân viên bán hàng, giao hàng, là thợ lắp ráp, giám sát, là thiết kế nội thất, là chủ xưởng gỗ, là làm web, mmo… tất cả đều từ con số 0, kiến thức chuyên môn đều tự học do không có thời gian và cơ hội được qua trường lớp nào, vốn liếng là sự tích cóp từ từng khoản nhỏ nhặt nhất. Khoảng thời gian mà ban ngày hầu như chạy khắp nơi xử lý công việc, rồi tối đến mày mò vọc máy tính hoặc online đến tận 2-3h sáng và hầu như không có ngày nghỉ, cứ liên tục liên tục trong bao năm. Có những lúc thấm đẫm mồ hôi nước mắt và đôi khi cả máu, bao nhiêu vất vả đều nếm đủ, một quãng đời thanh xuân từng trải sớm và thật nhiều khác biệt. Những công việc giai đoạn này nó không làm cho mình trở nên giàu có gì nhưng cũng khiến cuộc đời thay đổi gần như 180 độ. Là khung thời gian mà mình mua được chiếc ôtô và ngôi nhà đầu tiên ở Sài Gòn (2005 ở Hóc Môn), có một doanh nghiệp nhỏ đầu đời, được đi du lịch ra nước ngoài vài lần để có cơ hội mở mang tầm mắt, được tiếp xúc sớm và sống với dòng chảy công nghệ, là bệ phóng để chuyển qua một giai đoạn hoàn toàn mới, bước tiến mới
– Năm 2009 là thời điểm bản lề của cuộc đời, khi đón hết mọi thành viên của gia đình lớn vào Sài Gòn, chuyển hẳn qua con đường business chuyên tâm, là bắt đầu những chuyến đi nước ngoài thường xuyên với mục đích làm ăn, là lần đầu mở các cửa hàng kinh doanh tại Sài Gòn và Hà Nội, là đón đứa con trai đầu lòng, là gặp gỡ được những người bạn trân quý, là biết được cảm giác triệu phú gì gì đó như khi bé xem tivi thường ước mơ ?. Đặc biệt, đây là năm bắt đầu của giai đoạn mới, với cuộc hành trình dài đầy sắc màu thú vị và nhiều vô số những câu chuyện, những trải nghiệm hay ho mà không phải ai cũng có được (nếu ngồi kể ra có thể viết hết cả vài cuốn tập)… và tất nhiên vẫn tiếp tục cho đến tận bây giờ
Có thể nhìn lại, sau 20 năm lăn lộn, thì Sài Gòn chính là điểm bật khởi đầu cho những hành trình xa rộng hơn, khi không còn biên giới châu lục nào là bản thân chưa đặt chân tới, không còn thứ mong muốn bình thường nào là chưa đạt được. Là nền móng, là chốn đi về, là nơi cung cấp các nguyên vật liệu để tạo nên những thành tựu cho một cuộc sống tốt đẹp hơn, một cuộc đời không phí hoài. Chỉ biết nói cảm ơn Sài Gòn, nơi đã – đang và sẽ tiếp tục cưu mang nuôi dưỡng hàng triệu triệu những con người xa xứ như mình, là 20 năm và sẽ còn nhiều hơn thế!!!
P/s 1: bài khá nhiều chữ, nhưng viết để lưu lại và chủ yếu tự đọc thì ráng cho hết ý ?
P/s 2: các chủ nhà xe bất nhân ở quê năm xưa giờ không mấy ai còn hưng thịnh, và chắc luật nhân quả cũng không bỏ qua mấy tay xe ôm lừa lọc ngoài kia đâu há
P/s 3: có clip hay ở link dưới comment ?