10 Tiêu điểm

Ai cũng có 1 cái nghề

Nỗi cô đơn của người làm MMO.
Như thường lệ, mỗi sáng vào tầm khoảng 7 8H, thời điểm những dòng chữ này được gõ ra, tôi lại đang lang thang ngồi ở 1 quán café cóc nào đó. Đa số tôi chỉ ngồi 1 mình, cảm nhận sự cô đơn trong tâm hồn, nhấp nháp hương vị café cùng cơn say của làn khói thuốc.
Đã gần 5 năm nay rồi, một đứa quê mùa tỉnh lẻ như tôi bước chân lên SG, 1 thân 1 mình, bươn chải đủ thứ nghề, cuối cùng trời xui đất khiến làm sao lại chọn MMO làm chốn dừng chân. Số tiền kiếm được mỗi tháng hiện tại của tôi khoảng 2-300 triệu, nhưng tôi không cảm nhận được niềm vui từ nó.
Tính tôi hướng nội, thích suy nghỉ vẩn vơ, thích viết lách, không hợp với các công việc hành chính văn phòng. Hồi trước tôi cũng có thử sức với 1 số công việc sáng đi chiều về, nhưng không lâu sau đó 1 là tôi tự nghỉ, 2 là tôi bị cho nghỉ. Cứ lặp đi lặp lại như vậy suốt 1 thời gian dài, lúc thì buồn, nặng hơn chút thì trầm cảm. Những lúc như vậy, café và thuốc lá lại làm bạn với tôi, giúp tôi quên đi thời gian.
Đôi lúc tôi tự hỏi những vấn đề hết sức triết học như mình sinh ra trong cuộc đời này để làm gì, rồi lại tự cười giễu mình. Trên đời ai chả sống, ai chả làm việc, ai chả có niềm vui nỗi buồn, nỗi buồn của mày đã là cái gì, mày chả là ai trong 7 tỉ người trên thế giới này cả. 
Tôi không có bạn, tôi cũng không giao tiếp với quá nhiều người, thậm chí FB của tôi cũng là ảo nốt, nhưng từ khi Join Group này, tôi lại cảm thấy có thêm chút động lực và sự thú vị với nghề MMO. Tôi không biết tại sao tôi lại viết ra những dòng này nữa. Chắc là do say men caféin.
Back to top button