Life Style
Ai là người thực sự yêu bạn

THỜI GIAN
Cách đây mấy hôm, tôi gặp một con người kỳ lạ. Có lẽ là một diễn viên hay một bạn nữ nào đó đang làm việc liên quan đến nghệ thuật. Tôi đang lau người sau khi bước khỏi hồ bơi thì bạn hỏi tôi:
– Anh ơi bây giờ là mấy giờ?
– Bảy giờ kém hai mươi.
– Ba mươi phút nữa anh làm gì?
– Em hỏi để làm gì?
– Em muốn mời anh đi ăn sáng. Em muốn thử cảm giác nói chuyện với người lạ.
– À há.
Thế là tôi về nhà, mặc bộ đồ cho tươm tất một tí để ra ngoài cà phê với bạn nữ này. Bạn vừa định giới thiệu tên thì tôi ngăn lại:
– Em muốn nói chuyện thì mình nói, không cần giới thiệu, anh cũng không giới thiệu về anh đâu.
Rồi bạn kể cho tôi nghe về sự bế tắc của bạn. Kể như thể bạn đã chờ cơ hội này rất lâu rồi. Có lẽ bạn rất cô đơn, đến mức những chuyện cá nhân này không biết tâm sự với ai bèn trút cho người lạ. Bạn nói bạn đang ở trong mối tình thứ tư trong đời, nhưng sao bạn không thấy vui, không thấy lo, không thấy ghen, không thấy phấn khích. Mọi cảm giác, tính từ được nhân loại dùng để mô tả cho tình yêu đều không áp dụng được với bạn. Tôi mới nói có rất nhiều kiểu yêu khác nhau. Có người thích tiếp chạm, không ôm họ, vuốt ve họ thì họ sẽ không thấy mình được yêu (Physical Touch), có người thích được phục vụ (Acts of Service), có người thích được tặng quà (Receiving Gifts), có người thích nghe (Words of Affirmation). Vậy rốt cục em là nhóm nào?
Bạn nói mấy người trước đều đã cho bạn những thứ này. Có người là đại gia nên tặng bạn rất nhiều quà giá trị. Có người playboy nên nói rất hay, mở ra câu nào là thề non hẹn biển. Có anh kia thì thuê luôn trợ lý phục vụ bạn từ A-Z, bạn thích ăn gì, mua gì, làm gì thì người này đều dốc lòng giúp đỡ. Còn physical touch thì khỏi bàn, ai cũng muốn chiếm hữu bạn, ôm ấp bạn, ngủ với bạn. Vậy vấn đề là gì nhỉ? Hay là em chưa thực sự yêu ai. Bi kịch của một cô gái đẹp là họ rất khó nhận biết ai là người thực lòng với họ. Một cô gái không đẹp, thậm chí hơi xấu thường sẽ nhận biết điều này rõ hơn. Nhưng cô gái đẹp gợi ra ham muốn chiếm hữu, chinh phục. Làm sao biết được ai thực sự yêu mình, ai chỉ muốn có những trải nghiệm ngắn ngủi với mình?
Câu chuyện đến đó ngưng lại. Và tôi bắt đầu kể câu chuyện của tôi cho bạn nghe. Có lẽ bạn là một trong hai người hiếm hoi biết hết chuyện tình cảm của tôi cho đến nay. Nói chuyện với người lạ thật dễ chịu, vì họ không khuyên lơn hay phán xét. Hèn chi những chương trình trò chuyện đêm khuya đông người đăng ký thế. Và khi tôi kể đến trải nghiệm yêu thương cuối cùng của mình, bạn òa ra khóc nức nở. Nỗi buồn trong câu chuyện của tôi thấm qua bạn. Lúc đó bạn mới nhận ra cái mình vẫn luôn thiếu vắng trong mọi cuộc tình trước của mình.
Đó là thời gian!
Tôi lên mạng Google ngay tức thì. Đúng là có tới năm ngôn ngữ của tình yêu mà ban nãy tôi kể chỉ có bốn. Cái thứ năm là Quality Time! Christopher Nolan thích điều này ^^
Bạn khóc vì nhận ra cái tôi dành cho những mối tình của mình là cái bạn luôn thiếu: thời gian chất lượng bên nhau. Mối tình nào của bạn trôi qua cũng vội vàng, nhanh gọn (kẻ săn mồi chỉ muốn kết liễu con mồi càng nhanh càng tốt), nó thiếu hoàn toàn những câu chuyện sâu sắc, những quãng thời gian ta dành cho nhau mà không có một mục đích nào cụ thể. Không đi shopping, xem phim, du lịch mà chỉ thực sự ngồi xuống, nhìn vào ánh trăng hay một cụm mây và giật mình thấy nhiều giờ đồng hồ đã trôi qua.
Món quà quý nhất mà ta có thể trao cho người thương của mình là thời gian. Bởi nó cũng là thứ quý nhất của loài người. Loài người tiến hóa là để tiết kiệm thời gian. Nếu đọc Doraemon, sẽ thấy đa số các bảo bối của mèo máy đều xoay quanh điều này. Bánh mì giúp trí nhớ giúp Nobita đỡ tốn thời gian học, bánh chuyển ngữ giúp Nobita không phải học ngoại ngữ, cánh cửa thần kỳ giúp đi từ chỗ này đến chỗ kia ngay tức thì mà không tốn thời gian di chuyển…
Cha mẹ cho ta thời gian của họ, chăm ta lớn, chờ ta đi học, kiên nhẫn với ta, thức đêm trông ta bênh. Món quà ấy chỉ có trao đi, không thể lấy lại. Lần nào lên Đà Lạt, tôi cũng nhìn thấy một ông bố dìu đứa con bị bệnh Down của mình đi dạo, kiên nhẫn nói chuyện với nó. Thấm thoát đã mười mấy năm, ông bố kia đã dành trọn thanh xuân của mình để ở cạnh người con. Ông hy sinh thời gian vui thú của bản thân, hy sinh thời gian mà lẽ ra ông đã có thể dùng nó để khám phá thế giới hay phát triển bản thân.
Không một ai quá bận trên đời. Elon Musk và Leonardo di Caprio vẫn phải có người yêu và dành quãng thời gian ít ỏi của mình cho người ở cạnh. Và dù chia tay đau khổ thế nào đi nữa, họ vẫn quyết định dành thời gian cho người tiếp theo. Người ta mỉa mai Elon và Leo, cứ làm như khia chia tay chỉ có mình phụ nữ đau khổ. Cứ làm như Elon và Leo không có thanh xuân để mất vậy.
Một người đàn ông không dành thời gian cho bạn, dứt khoát họ không yêu bạn. Thời gian bỏ ra tỷ lệ thuận với tình yêu ta dành cho một người. Vì tiền của có thể nhân lên vô hạn thì thời gian của một người luôn hữu hạn. Mọi người trên đời ai cũng chỉ có 24 giờ mỗi ngày. Ta dành bao nhiêu thời gian để nhớ một người. Nếu ta yêu một người, ta sẽ dành thời gian quan sát người đó, và nhận ra không có một cảm xúc nào là vô lý.
Đời người ngắn ngủi, con tim là thứ duy nhất vận động không nghỉ ngơi từ lúc ra chào đời đến khi ta chết. Sẽ thú vị hơn nếu có những khoảnh khắc, con tim ấy đập theo một nhịp khác, như tìm một tiếng đập đồng điệu với nó. Tôi nói với người bạn kỳ lạ: nếu tim em chưa bao giờ đập khác đi, đừng nhận lời yêu ai nữa. Hãy nghe nó, nó không bao giờ sai. Và chỉ có một cách để kích trái tim đó đập theo nhịp khác thôi: thời gian. Nếu họ thực sự yêu em, họ sẽ dành thời gian để chứng tỏ cho em thấy họ xứng đáng. Họ sẽ dành thời gian chờ em gội đầu, trang điểm, trả lời tin nhắn. Hãy yêu một người thực sự available, chứ không chọn người ngồi cạnh em và đầu còn nghĩ về chứng khoán.
Rồi tôi hỏi bạn:
– Câu đầu tiên em hỏi anh là gì?
– Anh ơi bây giờ là mấy giờ?
– Thời gian đó em. Có lẽ câu trả lời vẫn đã luôn ở đó nhiều năm qua, chỉ chờ một ngày bật ra mà thôi. Chúc mừng em!
Và tôi ra về, lại nhớ tới phim “Chỉ tiếp người thành ý”. Tần Phấn đã chờ cho Tiếu Tiếu đi trọn nỗi đau của mình rồi mới xin bước vào đời cô. Tần Phấn đi tìm người thành ý, trong khi anh là người đàn ông thành ý nhất trên đời. Anh không giàu, không đẹp trai, cốt cách tầm thường. Anh chỉ có món quà duy nhất và quý nhất của loài người: THỜI GIAN!
Sr: binh bong bot